Dao: Bạn ... bạn đã tìm thấy cô Cheng chưa?

TULAR:
Đào: Liên quan gì đến tôi, tôi đã cắt đứt quan hệ với anh rồi.

Dao: Ai dám xông vào lăng mộ của tôi Wangcheng Yeer

TULAR:
Đường: Bạn không biết? Làm thế nào tôi có thể cung cấp cho bạn? ngoại trừ bức tranh này

Đào: Vậy anh không quan tâm đến cô Trường Khánh sao?

TULAR:
Đào: Nếu như phu nhân có thể tra ra oan gia Bạch gia năm đó

Đào: Anh...anh có muốn đón em không? không phải lúc nào bạn cũng...luôn luôn...

TULAR:
Đào: Ai bảo anh cứ nhìn em? tôi cảm thấy nó bây giờ

Đào: Tại sao bạn giúp chúng tôi, tất nhiên nó không nghĩ rằng một con người có lòng tốt như vậy.

TULAR:
Dao: Làm thế nào anh ta có thể kiểm soát những gì được cho là đằng sau Huamanlou?

Đào: Tối hôm qua nói cái gì không nói xong?

TULAR:
Đào: Anh nghĩ tôi không nên biết sao? Tại sao lại giấu tôi?

Đào: Cái gì của em mà anh không cho? Tôi vẫn không thể xem nó?

TULAR:
Đường: Chuyện gì xảy ra? Đừng nói nhảm, cô nương! Có con là một sự kiện hạnh phúc!

Đào: Vậy nếu họ biết thì sao? Có gì sai khi tôi về nhà mẹ đẻ với bạn?

TULAR:
Đào: Bạn muốn tôi nói gì về bạn? Cô em gái nhỏ của anh không biết xoay người